Sep 25, 2012

Phần 89: HÔN SỰ


Phần 89: HÔN SỰ

Hinata ngẩn người nhìn những bông tuyết chậm rãi hạ mình xuống trần gian. Cho dù cô đã nhìn thấy hình ảnh này nhiều lần, 1 cảm giác mới mẻ vẫn rọi lên đâu đó cho cô mỗi khi mùa đông quay trở lại.

Cô nhìn xuống Neji, định mỉm cười với anh thì chợt nhận ra cô vẫn nằm đè lên anh nãy giờ. Hinata vội vàng lùi lại, mặt cô đỏ bừng. Cô đã thừa lúc anh ngủ dựa vào anh làm anh ngã xuống, không những đã khiến anh phải đỡ lấy mà giờ còn thản nhiên nằm ì ra như thế, thật chẳng ra sao!

Hơi nóng tràn lên đến cả tai, Hinata tưởng như mình sắp bị luộc chín đến nơi rồi. Cô bó gối lại, gục mặt xuống, lí nhí trong sự xấu hổ:

-Em xin lỗi, Neji-niisan…

Neji trấn an cô. Anh vẫn chưa hiểu ngọn ngành nhưng hẳn nhiên nếu có thì cũng không phải là chuyện gì lớn. Nhưng cô cứ giấu mặt đi. Thấy không thể chuyển được ý của sama mình, Neji bèn xoay ra nhìn trời, chậm rãi nói:

-Ngày Lập Động sắp đến, sama nghĩ xem có thứ gì cần chia sẻ với mọi người không?

Hyuuga phủ tổ chức ngày lễ như 1 ngày tưởng niệm những chuyện buồn đã xảy ra. Những người có tâm tư có thể dành thời gian này để giãi bày với mọi người. Không cần thiết phải giải quyết vấn đề, chỉ cần có 1 không gian tĩnh lặng để nói ra những điều ẩn kín trong lòng đã đủ rồi. 1 dấu phẩy giữa dòng đời tất bật của 1 shinobi.

Neji chỉ gợi chuyện để khỏi khiến Hinata khỏi khó xử vì 1 chuyện không đâu nhưng ngay lúc này đây nó lại đánh động vào lòng cô những âm thanh vang rền.

Điều muốn nói ư? Có chứ. Nhưng…

-Neji-kun – tiếng bước chân của Kou tiến lại gần – Hiashi-sama cho gọi cậu đấy.

-Tôi xin phép, Hinata-sama.

Neji nói rồi đứng dậy đi theo Kou, để lại Hinata ở bậc thềm. Cô vẫn ngẩn người ra, ngón tay khẽ động nhẹ vào vai như tìm kiếm 1 luồng hơi nào đó…

Về phần Neji,trong lòng anh bỗng không tránh khỏi sự lo lắng. Có thể Hiashi muốn tìm Neji để hỏi về việc Hinata đã bỏ đi mất tích mấy ngày. Không cần phải nói thêm về quy củ của nhà Hyuuga. Lần trước khi Hinata bỏ chạy vào rừng chỉ có nửa ngày mà Hiashi đã giận dữ vô cùng. Tuy Hinata đã trở về và chuyện cũng không bị xé lớn ra nhưng hẳn nhiên Hiashi cũng chẳng bằng lòng chút nào. Nghĩ đến đến đây anh bụng bảo dạ sẽ tìm cách nói đỡ nếu cha cô quá giận.

-Xin chào Hiashi-sama.

Neji cúi đầu lễ phép khi tiến vào phòng của người đứng đầu gia tộc. Đợi có cái gật đầu đáp trả anh mới bước vào trong, tới ngồi đối diện Hiashi.

-Neji, việc tập luyện dạo này thế nào?

-Thưa sama, vẫn bình thường ạ - Neji đáp, cố tình giấu việc Gai đã chê trách anh hôm trước.

-Neji – Hiashi ậm ừ - trong suốt thời gian qua, ngoài việc tập luyện cháu còn bận tâm đến chuyện gì khác nữa không?

-Thưa sama, Neji luôn thiền vào những lúc rảnh rỗi và đọc sách. Có điều không còn được thường xuyên như trước nữa vì công việc từ sau khi trở thành jounin cũng khá bận rộn.

-Còn gì nữa không?

-Ý sama là…?

Hiashi biết mình không hỏi thẳng thì cũng khó mà có được câu trả lời. Ông đằng hắng 1 tiếng rồi hạ giọng:

-Chuyện tình cảm thì sao?

Neji nghe đến đây, tưởng Hiashi lo sợ anh lơ là tập luyện vội cúi đầu xuống:

-Thưa sama, cháu trước nay không hề bận tâm đến những chuyện đó.

-Vậy à…?

-Vâng thưa sama, Neji chưa bao giờ nghĩ đến những chuyện như thế.

Hiashi thở phào trong lòng. Ông gật gù, thấy mình đỡ đi 1 nỗi lo.

-Neji, ta cũng chẳng giấu gì cháu. Ta muốn nói chuyện về chuyện tương lai của Hanabi.

Ông thờ dài rồi tiếp, không buồn giải thích vội cho vẻ mặt ngạc nhiên của Neji khi nghe đến chữ “tương lai của Hanabi”:

-Hanabi là người kế nghiệp của dòng họ. Ta biết đã có Kou giúp đỡ và trợ lực, nhưng cho dù thế nào thì Kou cũng không thể ở bên Hanabi suốt thời gian được. Hyuuga không chỉ có Byakugan mà còn là 1 gia tộc lớn, tất nhiên kẻ thù cũng tăng theo thời gian. Tuy nói là có Byakugan đi chăng nữa thì cũng không thể đơn thương độc mã mà chống lại tất cả, nhất là những lúc nguy cấp. Bởi thế…

Hiashi ngập ngừng đôi chút trong khi Neji gần như nín thở nghe những từ tiếp theo.

-Bởi thế ta muốn cháu kết hôn cùng Hanabi.

Im lặng thoáng qua. Không cần phải nói hết sự sửng sốt của Neji trước lời đề nghị này nhưng anh cũng cố dằn lòng lại không thể hiện ra. Anh từ tốn hỏi:

-Hiashi-sama. Chuyện này không cần sama phải nói, Neji này cũng sẽ bảo vệ Hanabi-sama. Nhưng hẳn phải có lý do mới khiến sama đưa ra quyết định như thế?

-Ta không muốn giấu, đó là ý muốn của Mijung.

Neji nghe đến cái tên thì không thể kìm hãm được nữa. Anh giật nảy mình, lời từ chối thẳng chực chờ vụt ra khỏi miệng.

-Neji! – Hiashi nghiêm giọng - đừng quên rằng lúc ở trên chùa, ai đã chút nữa ra tay với Mijung. Vả lại việc này từ đầu đến cuối nên xét theo khía cạnh có lợi cho gia tộc. Nhiệm vụ của Phân Gia là gì, cháu còn nhớ chứ?

Bị nhắc lại những gì đã xảy ra chẳng khác nào như quất thằng 1 roi vào người, Neji im bặt. Anh đã cố gắng chôn chặt quá khứ đó đi, vậy mà…. Giọng anh bắt đầu run:

-Nhưng còn Hinata-sama…Neji không thể bỏ rơi Hinata-sama được.

-Tấm lòng của cháu với Hinata, ta hiểu, ta cũng muốn nó có cháu ở bên. Nhưng sẽ đến ngày Hinata cưới chồng, lúc đó cháu cũng không thể chen vào cuộc sống riêng của nó. Vả lại ta cũng không nói mọi việc phải thực hiện ngay, giờ Hanabi hãy còn rất nhỏ. Hiện giờ thì hãy cứ để mọi chuyện như thế này. Đây chỉ là ý muốn của Mijung và ta cho sau này thôi, cháu hiểu không? Tuy nói có vẻ xa, nhưng thời gian sẽ trôi qua nhanh lắm.

Neji sững lại. Dẫu sao, Hiashi nói không sai. Anh đã không hề nghĩ đến chuyện Hinata sẽ kết hôn, lúc đó không thể nào lại có chuyện anh tò tò đi theo cô mãi được. Khi Hinata tìm được nơi chốn cho mình thì cô chắc cũng chẳng cần anh nữa. Khi ấy vai trò duy nhất của anh là vẫn sẽ tiếp tục phụng sự nhà Hyuuga. Anh cũng đã mạo phạm tới Mijung-sama, cho dù có tình cảm có suy xét thế nào thì Mijung vẫn là bậc trên. Đó là chuyện không thể tha thứ. Vả lại như Hiashi-sama nói thì mọi chuyện cuối cùng cũng là để vun đắp cho dòng họ, tập trung sức mạnh về 1 điểm. Anh vốn đã không quan tâm tới chuyện tình yêu thì có cưới hay không cũng đâu có gì khác nhau? Vả lại, đối với nhà Hyuuga, anh đã nợ quá nhiều... rất nhiều...

-Vậy, Hiashi-sama – Neji cúi đầu – chuyện hôn sự này xin sama định đoạt.



No comments:

Post a Comment